Một hôm bước chân về giữa chợ, chợt thấy vui như trẻ thơ
Lâu lắm rồi mà tâm trang mới được bình thản như thế này. Ngồi nhìn bọn trong phòng làm việc trong tĩnh lặng, chỉ có tiếng gõ vẵn bản lách cách, tôi chợt nghĩ tới chuyện rốt cuộc thì hai năm mệt mỏi của mình rồi cũng đã đi tới điểm cuối rồi. Viết ra đây vài dòng để giũ bỏ mọi chuyện, mở ra một chương mới của cuộc đời phía trước. * Từ hồi tôi vào làm trong tổ chức NGO này, coi như là may mắn, bởi môi trường làm việc rất tốt. Toàn trai xinh gái đẹp lại còn nice nữa. Trang và Vân luôn hỗ trợ hết mức có thể, còn Boris lúc nào cũng sẵn sàng các lời khuyên hữu ích. Trong một nơi như thế, tôi có thể triển khai mọi ý tưởng mà tôi cho là tốt với tổ chức, và bỗng nhiên thấy mình hay vãi. Nghĩa là mọi kiến thức tôi tưởng chả dùng để làm gì thì lại áp dụng vào đây được tất. Tất nhiên rồi cũng có lúc mọi người đề nghị những thứ vượt quá năng lực hiện tại của tôi, những lần như thế tôi tự thấy mình cần phải học thêm những điều mới và con người mình hơn sáu tháng quá đã thay đổi nhiều lắm rồi, tôi ch