Posts

Showing posts from March, 2022

Quê

Phóng viên Playboy một lần phỏng vấn Bolano đã hỏi ông rằng, đối với ông quê hương là gì. Ông trả lời: "Tôi e rằng tôi phải đưa ra một câu trả lời ngớ ngẩn. Hai con tôi, Laurato và Alexandra, là quê hương duy nhất của tôi. Xếp thứ hai,có thể là vài khoảnh khắc, vài con đường, vài gương mặt, cảnh tượng hay cuốn sách sống bên trong tôi. Những thứ một ngày nào đó tôi sẽ quên thôi, nhưng chúng là phương cách cứu chữa tốt nhất cho quê hương."  Quê hương thứ nhất của Bolano thì chắc ai từng làm cha làm mẹ hẳn sẽ hiểu được. Quê hương thứ hai mà ông nói thì tôi cũng hiểu được. Nói hiểu thì có khi không phải, có khi là đồng cảm mới đúng.  Chiều nay tôi đi chạy bộ trên đê, gặp một cụ trong làng, tôi chào dù không không thể nhớ ra tên cụ. Cụ chào lại, chắc cũng với tâm trạng giống tôi. Đi ngang một cái ao lớn văng vẳng tiếng máy bơm nước, những người đang bơm nước bắt cá dưới ao dừng công việc đang làm nhìn tôi một cách tò mò. Một đàn trâu đi qua, khói vươn lên từ đống cỏ mà ai đó đang

Cô bé hỏi

- Làm người lớn có mệt không anh ?  Trả lời:  - Em cứ sống với lứa tuổi của mình, đừng băn khoăn chuyện đó làm gì. - Ban ngày em đã phải làm người lớn mệt quá rồi, giờ em chỉ muốn làm một cô bé bình thường.  -!!!   Anh đang ở sân bay, ngó lên bầu trời tìm một con chim sắt to lớn lượn với ánh đèn ở đuôi nhấp nháy lướt đi như sao chổi nhưng chỉ có gió và sao trời.  Hôm nay trăng khuyết, cô trăng khuyết có gì đó mệt mỏi vì ngày đã phải cố làm người lớn. Thi thoảng cứ bị hoàn cảnh xô đẩy, ta cứ phải đóng vai một người không giống ta, nôm na gọi là "diễn", chuyện này thật phù phiếm nhưng lắm lúc chả khác được, phép tắc xã hội ràng buộc để rồi một lúc nào đấy ta lại cảm thấy có lỗi với bản thân.   Cô bé làm anh giật mình, anh suy tư một chút, điều đó khiến anh bỗng trở nên vô vị và nhạt dần như rượu.

Linh tinh 16/03

 12h:12 phút. Tôi tập violin cũng được một vài tuần. Lúc đầu tôi nghĩ mình cố gắng dành một tiếng một ngày cho nó nhưng cuối cùng thì tôi lại dành hầu hết thời gian những lúc tôi rảnh và người không mỏi mệt quá để tập. Tay gõ bàn phím bắt đầu thấy cảm giác bị chai nơi đầu ngón. Tôi đã nghĩ năm nay là năm tôi học tập, nghĩa là sẽ học rất nhiều thứ. Vậy mà tôi đã dành hết thời gian cho âm nhạc. Nếu sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc, bố hoặc mẹ là nhạc sỹ chẳng hạn, thì có thể tôi sẽ trở thành nhạc công hay nhạc sỹ cũng nên. Một thực tại khả dĩ trong đa vũ trụ của tôi. Có thời tôi không thích Violin vì nghe lâu làm tôi đau đầu, chơi thì phải có nhạc cụ khác đệm mới hay. Giờ đây thì hai chuyện này đối với tôi không còn quan trọng nữa. Nó giống như những bản nhạc hồi trẻ tôi không thể nghe được thì bây giờ có thể nghe đi nghe lại nhiều lần. Mỗi năm qua đi, ngoài thấy mình già đi một tuổi thì cảm quan nó cũng khác.  Nhờ có thời gian tập guitar nên tay trái của tôi khá ổn, nh