Linh tinh 16/03

 12h:12 phút.


Tôi tập violin cũng được một vài tuần. Lúc đầu tôi nghĩ mình cố gắng dành một tiếng một ngày cho nó nhưng cuối cùng thì tôi lại dành hầu hết thời gian những lúc tôi rảnh và người không mỏi mệt quá để tập. Tay gõ bàn phím bắt đầu thấy cảm giác bị chai nơi đầu ngón. Tôi đã nghĩ năm nay là năm tôi học tập, nghĩa là sẽ học rất nhiều thứ. Vậy mà tôi đã dành hết thời gian cho âm nhạc. Nếu sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc, bố hoặc mẹ là nhạc sỹ chẳng hạn, thì có thể tôi sẽ trở thành nhạc công hay nhạc sỹ cũng nên. Một thực tại khả dĩ trong đa vũ trụ của tôi.

Có thời tôi không thích Violin vì nghe lâu làm tôi đau đầu, chơi thì phải có nhạc cụ khác đệm mới hay. Giờ đây thì hai chuyện này đối với tôi không còn quan trọng nữa. Nó giống như những bản nhạc hồi trẻ tôi không thể nghe được thì bây giờ có thể nghe đi nghe lại nhiều lần. Mỗi năm qua đi, ngoài thấy mình già đi một tuổi thì cảm quan nó cũng khác. 

Nhờ có thời gian tập guitar nên tay trái của tôi khá ổn, nhưng tay phải thì vẫn còn vụng về. Lại còn phải vật lộn giữa những nốt nhạc đúng và những nốt nhạc từ hơi phô đến rất phô. Khó vãi cả hàng ra, tiến bộ cũng không như kỳ vọng, hàng ngày vẫn thấy nhích lên được một chút. Mục tiêu là đến lúc nào đấy có thể bỏ mấy điểm đánh dấu nốt trên đàn và Vibrato được. 

# Tin chiến tranh, tin kinh tế, đời sống mọi thể loại khiến tôi mệt mỏi. Giả sử không có âm nhạc thì tôi ko biết cái gì khác có thể thế vào.


Comments

Popular posts from this blog

Cách vượt qua cơn buồn chán hay là bạn đang quá rảnh mà không biết làm gì.

Bức xạ Hawking

Làm sao review sách mà không cần đọc