Keep smiling
Tôi về tới nhà đã khá trễ. Vẫn giữ nguyên bộ đồ nghiêm chỉnh khi đi làm, tôi xuống ghế đá chung cư ngồi đọc sách. Tới mười rưỡi thì đèn đóm tắt sạch. Tôi nằm lên ghế đá, kê đầu lên cuốn tập ghi chép rồi ngước nhìn bầu trời đêm. Tôi nghĩ đến Hawking, ông bảo, có thể sau bao nhiêu nỗ lực của con người thì ngay cả câu trả lời cơ bản nhất của vật lý vẫn không thể tìm ra được. Tôi thì nghĩ, cho dù là thế, chúng ta vẫn làm cái công việc tưởng chừng như vô nghĩa đó thôi.
Nhìn đèn đường, thấy mình trống rỗng như đêm. Viết ra thì sến nên tôi chuyển sang tiếng Anh. Một người bạn trên instargram nhắn rằng "Well. However keep smiling!" Cảm ơn em :)
N nhắn cho tôi, anh đừng chỉ nghĩ cho người khác, hãy để người ta nghĩ cho anh nữa. Thật cảm động.
Nhìn đèn đường, thấy mình trống rỗng như đêm. Viết ra thì sến nên tôi chuyển sang tiếng Anh. Một người bạn trên instargram nhắn rằng "Well. However keep smiling!" Cảm ơn em :)
N nhắn cho tôi, anh đừng chỉ nghĩ cho người khác, hãy để người ta nghĩ cho anh nữa. Thật cảm động.
Comments
Post a Comment