Trên xe buýt
Hôm nay một bạn trong phòng hỏi tôi đi làm như thế nào. Tôi bảo là đi xe buýt . Tôi nói rằng đi xe rất tiện. Tuyến xe từ nhà tới công ty đã rút từ hai tuyến xuống một tuyến kèm thêm khoảng hơn 600m đi bộ. Quãng đi bộ này không làm tôi thấy phiền chút nào, ngược lại nó khiến tôi rất vui vẻ, đơn giản là nó bắt tôi phải vận động đôi chút, lại có thêm cơ hội ngắm nhìn phố xá xung quanh mình. Người ta xây một cây cầu sắt khá đẹp để dành cho người đi bộ qua đường. Mỗi lần tới công ty thì cái khoảnh khắc bước chân lên cầu thang sắt đó là khoảng thời gian yêu thích nhất của tôi, chỉ cần ngước mắt lên là thấy ngay bầu trời thì xanh thẵm.
Bạn trong phòng từ chối đi xe buýt vì nó bất tiện, phải chờ đợi. Trong một thế giới đầy vội vã như thế này thì chờ đợi khiến người ta bồn chồn, đôi khi còn lo lắng. Về chuyện đi xe buýt, tôi thấy mình là người may mắn, bởi tuyến xe của tôi chưa lúc nào quá đông, lại cũng ít khi chịu cảnh tắc đường. Riêng chuyện chờ xe thì tôi không thấy phiền gì cả. Mỗi lần ngồi ở trạm xe buýt, đặc biệt là buổi tối, âm nhạc làm thời gian trôi qua mau. Rồi những ý nghĩ về mọi thứ nó đến một cách rất tự nhiên. Còn nếu không, tôi tìm một khung cảnh nào đó vừa ý và chụp nó. Đôi khi tôi chụp đôi giày của chính mình như một thú vui. Lúc khác tôi quan sát người bên cạnh đang cùng cảnh ngộ với mình. Ngoài đường những chuyến xe đến rồi đi, ánh đèn xe chớp loé vun vút qua như sao chổi, còn tâm trí tôi thì bay tới tận chỗ nào rồi.
Vài lần tôi mang theo sách để đọc trên xe buýt, những lần đó tôi đều bị lố trạm và phải quốc bộ về nhà. Thực ra chỉ vài lần là ánh đèn xe đủ sáng cho tôi đọc, còn lại thì chỉ có thứ ánh sáng mập mờ cùng với sự lặng lẽ của những người xung quanh sau một ngày vất vả. Những ý nghĩ về những đám mây, sao chổi, dòng sông, hay những cơn mưa cuối mùa lại ùa đến. Khi tôi ngồi đây gõ những dòng này, nghĩ về những khoảnh khắc đó, trong một buổi tối lơ đãng, khi mà tôi thấy mình ngày một bé lại như một chấm nhỏ giữa bầu trời thì tôi thấy mình ở đấy nhưng không phải ở đấy nữa rồi.
Comments
Post a Comment