Chuyển mùa

 Trên đường về nhà tôi thấy kiệt sức, đến bỏ cái balo xuống khi ngồi trên xe buýt còn không muốn làm. Chân tay cứ như không phải của mình, đầu thì nóng hầm hập. Tôi nghe loáng thoáng tiếng một bà cụ than phiền về ai đó ăn xin ở ngã tư, một chị nói điện thoại quá to. Ánh đèn đường lập lòe lướt qua mắt tôi như những vệt màu loang. Tôi cố giữ chặt cây cột và tựa dần vào nó, mong sau vẫn đủ tỉnh táo để xuống bến.

Tôi đi qua một hàng hoa. Buổi đêm rồi mà có những bó hoa hồng thật tươi. Chân đã mỏi rã rời rồi, tôi đứng lại lấy sức một chút, cầm điện thoại chụp một bức ảnh. Không khí lạnh làm đầu óc tôi phấn chấn đôi chút. Chỉ cần vượt qua ngã tư này nữa là có thể đi thẳng về nhà. Cơn bực bội từ chiều vẫn còn âm ỉ, đủ hâm nóng một ấm trà. Đôi khi cơn nóng đầu khi chuyển mùa thế này lại làm người ta sống lại.


Comments

Popular posts from this blog

Cách vượt qua cơn buồn chán hay là bạn đang quá rảnh mà không biết làm gì.

Bức xạ Hawking

Làm sao review sách mà không cần đọc