Cuối tuần

Sau ngày thứ bảy làm việc miệt mài, tôi gửi kết quả cho bạn qua email xong thì thấy mình giỏi vãi nồi. Lúc bình thường ngồi nghĩ chả ra cái gì, nhưng bạn bảo cần kết quả ngay thì cái đầu tôi nó mới chịu hoạt động. Nhìn kết quả trên màn hình làm tôi cũng bất ngờ, không nghĩ mình lại có thể làm ra lắm thứ thế. Áp lực vừa phải thật ra rất tốt, nó đẩy mình ra khỏi vùng an toàn và làm mình thấy mình giỏi vãi cả lái. 

Thực ra tôi ko định khoe về chuyện này. Chuyện muốn nói thực ra là cuối ngày mấy đứa trong phòng rủ tôi đi tranh luận về một đề tài nào đấy vào ngày hôm sau. Nghe đến tranh luận là tôi chán rồi. Tôi đã xem nhiều cuộc tranh luận chả đi đến đâu chỉ vì nền tảng xuất phát không giống nhau. Mà điều tôi rõ nhất ở nơi này đó là mối quan tâm của tôi rất khác phần còn lại. Tuy thế, tôi vẫn nhận lời.

Gặp mấy đứa ở quán cafe nhìn ra hồ Tây trong một ngày đông, bụi mịn giăng trắng mặt hồ. Thật chả biết nói sao cho phải. Mà mấy đứa này cũng trải qua khá nhiều chuyện trong đời. Mỗi đứa kể câu chuyện của mình hơn là tranh luận. Và tự nhiên tôi thấy đồng cảm với bọn nó vãi. Những buổi thế này hóa ra cũng hay, mình hiểu thêm về đồng nghiệp của mình, sau này dễ làm việc với nhau. Đám này cũng chịu khó đọc sách, còn rủ tôi tham gia clb sách trong công ty, nhưng tôi hỏi các bạn đọc sách gì thì toàn thấy nói về sách tâm lý hoặc kỹ năng, riêng sách văn học, triết học, âm nhạc, mỹ thuật hoặc khoa học thì không, tuyệt đối không. Rõ là chúng ta ở rất gần nhau rồi nhưng vẫn là hai thế giới.

*

Chiều tôi ghé quán bánh của em N. Tôi đến sớm nên lại ngồi làm việc, rồi lại phải Teamview cho một đứa đang đi công tác xa. Tóm lại là ở cái chỗ này, miễn là đang còn sống thì dek phải tìm việc làm, việc tự tìm tới :)) . Tôi cứ thấy mình chỉ trong mấy tháng đã thu được kinh nghiệm sửa mấy thứ lặt vặt bằng mười năm cộng lại.

N tới mời tôi hết bánh lại kem. Mình đang tăng cân thì chớ, lại đang bỏ bê chạy bộ, ăn riết thế này thì nguy quá. Nhìn cái quán ấm cúng, đông các bạn Tây thấy nó cũng khang khác. Nghĩ có khi cuối tuần sau rủ con bé T - đứa em cây khế, đến đây đãi nó một bữa cũng hay.


Comments

Popular posts from this blog

Cách vượt qua cơn buồn chán hay là bạn đang quá rảnh mà không biết làm gì.

Bức xạ Hawking

Làm sao review sách mà không cần đọc