Đêm qua sân trước một nhành mai

Thứ sáu làm xong báo cáo, thứ bảy vẽ cái bản đồ Hội An, upload lên server công ty xong cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng. Việc tồn lại từ năm trước mà giờ mình mới làm xong, nhiều khi nghĩ bạn mình phải lịch sự thế nào mới mãi không thèm nhắc thế này.

Chủ nhật thấy anh Thao nói bảo phim Bố Già rất hay. Anh vốn không ưa gì giới showbiz mà nay cũng vào khen thì hẳn là không tệ. Mình vào đến rạp rồi quay ra, nghĩ bụng bảo phim có hay đến mức nào thì thời gian này mình cũng không hợp với phim ảnh. Tính hôm nay đi một vòng hồ mà trời lại mưa lâm thâm, nóng ẩm nên ngại lại thôi. 

Mình bật lap lên ôm đàn hát một mình, tự mua vui. Hôm trước con bé Dưa nhà bạn Trang ghé công ty. Trang nhờ tư vấn cho cháu vụ học đàn guitar. Mình cũng từng trãi qua thời thơ bé đi học đàn. Hồi đó có động lực rõ ràng, mình thích một bản nhạc tên là Fandanguillo và quyết học bằng được. Thế nên sau ba tháng thì lớp học còn mỗi mình và mình là thằng duy nhất tốt nghiệp dù chơi cũng chỉ dưới tầm nghiệp dư thôi nhưng mà cảm thấy tự hào, cái khó khăn đầu đời đã vượt qua rồi. Còn đối với Dưa, mình chưa nhìn ra động lực rõ ràng, được cái là bạn bảo bạn thích học cái gì khó. Ok thế cũng được, học đàn cho vui thì không khó, nhưng học tử tế thì khó bỏ mẹ ra cháu ạ.

Mình đi quanh khu công ty. Giờ thì mọi ngóc ngách rõ như lòng bàn tay rồi. Hôm nay Chi học cái khóa tìm hiểu bản thân ở dưới HBN. Học xong rồi phải ngồi tĩnh tâm một mình. Chi từng hỏi mình có muốn học không, trả lời: KHÔNG. Vừa đi vừa nghĩ, nam nữ có những khác biệt về tư duy rất rõ  ràng. Nữ thường tìm kiếm những thứ hướng vào bên trong, Nam thì thích những thứ hướng ra bên ngoài. Nữ hay nói về thế giới ảnh hưởng tới mình thế nào, nội tâm ra sao, còn nam thì chỉ muốn phưu lưu, tìm hiểu thế giới.

Chủ nhật buồn chán vãi!

Thật ra

 muốn trời mưa thật to/

pha một bình trà nóng

sách mua rồi chưa đọc

thấy tội lội lắm thay!



Comments

Popular posts from this blog

Cách vượt qua cơn buồn chán hay là bạn đang quá rảnh mà không biết làm gì.

Bức xạ Hawking

Làm sao review sách mà không cần đọc