Posts

Showing posts from March, 2021

Sài Gòn có gì hay không em

Hôm rồi tôi có chuyến đi chớp nhoáng vào Sài Gòn. Tôi đặt vé VN Airline vì nghĩ chắc nó không delay mình đâu. Nó delay thật. Suýt nữa thì tôi đến trễ buổi hẹn. Xong việc còn mấy tiếng nữa lại ra sân bay, tôi đi vòng quanh xem SG dạo này thế nào. Quả thực nói đến SG không thể bỏ qua thời tiết. Tháng ba là một trong những tháng nóng nhất trong năm. Tôi đang ở Hà Nội chịu đợt rét cuối cùng của mùa xuân. Thành ra đi quanh SG trong cái nóng vỡ đầu có một đoạn mà mồ hôi nhễ nhại, tóc bết lại, rồi người tôi cứ thế hầm hập lên. Mình chả khác gì con cá rã đông được mang từ ngăn đá bỏ vào lò vi sóng, tối tôi về tới HN thì lại thành con cá ươn được bỏ vào ngăn mát. Ra sân bay có khi bị ngăn lại thì hỏng chuyện. Tôi dừng ở quán cafe ven đường. Một quán cafe không quá sang trọng nhưng trẻ trung. Buổi trưa mới ăn vội được cái bánh được phát trên máy bay nên giờ cái bụng đang biểu tình. Tôi gọi tạm ly sinh tố rồi lôi máy tính ra xem có việc gì phải làm thì làm nốt, tiện thể chat với bọn ở nhà xem thế

Em thì em bé

Thôi thì thôi nhé Em thì em bé... Thật là một ngày dài! Đi họp từ 8h sáng đến 11h đêm mới về đến văn phòng, ngó lên fb mới biết Nguyễn Huy Thiệp mất. Đã có thời tôi đọc khá nhiều truyện ngắn và tiểu luận của cụ. Và cái thời đó, nói theo kiểu miền Nam, mới dễ thương làm sao. Mấy dòng như: Thôi thì thôi nhé/ Em thì em bé... sao có thể khiến ta không yêu được. * Quay lại chốn cũ, ngồi trong cái phòng mà năm trước tôi ngồi viết một lá thư đặc biệt cảm giác cũng thật là. Phải thừa nhận ở Hà Nội hiếm có một khách sạn nào lại chừa hẳn không gian rộng và đẹp thế để làm phòng đọc sách, tầm nhìn hướng thẳng ra hồ Tây như vậy. Hôm nay tôi cũng không có gánh nặng gì trong đầu, chỉ là giờ giải lao, tea break thì tôi ra cái cái ghế sô pha lằm sải lai ra đó, cũng chợp mắt được chút đỉnh. Hôm nay tôi tham gia một cách nghiêm túc nhất có thể. Hai anh em tôi và Tiên dính nhau như Sam, anh Việt bảo nên tách bọn tôi ra ha ha. Đi với con bé này nhiều tôi mới phát hiện ra nó thông minh cực kỳ, học chuyên to

Ngôi nhà bên bờ biển

 "Cậu đừng chạy theo milestone giống mấy đứa, đến lúc nào đó sẽ quên mất cái tổng thể, cả những mục đích ban đầu của chúng ta." - Boris * Mấy buổi tối gần đây khi cảm thấy việc trong ngày đã xong, tôi xem lại Ỷ Thiên Đồ Long Ký bản 2019. Nguyên tác bị sửa khá nhiều. Đặc biệt  đoạn thời gian Kỷ Hiểu Phù bị Dương Tiêu bắt rồi nảy sinh tình cảm với nhau . Nếu không có đoạn này mà vẫn như nguyên tác thì đoạn về sau hơi khiên cưỡng. Làm sao Kỷ Hiểu Phù lấy họ Dương đặt tên cho con, lại còn "Bất Hối" - không có gì hối tiếc. Thực ra mình cũng thích làm Dương Tiêu hơn là anh hùng chính phái. Việc cứ phải gồng mình lên chứng tỏ mình là người tốt, hoặc bị kìm kẹp giữa cái gọi luật lệ làm mình dễ cáu. Thế nên nếu mình mà sống trong thế giới đó sẽ là kiểu ta có lỡ làm việc gì tốt cũng không cần nói ra hay giải thích. Ngày bay chỗ này, chạy chỗ kia, tối vác bầu rượu lên đỉnh thành trì nào đó ngắm trăng soi. Lòng như ánh trăng bàng bạc là như vậy. Có đoạn trước khi chia tay, Dươn

Đêm qua sân trước một nhành mai

Thứ sáu làm xong báo cáo, thứ bảy vẽ cái bản đồ Hội An, upload lên server công ty xong cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng. Việc tồn lại từ năm trước mà giờ mình mới làm xong, nhiều khi nghĩ bạn mình phải lịch sự thế nào mới mãi không thèm nhắc thế này. Chủ nhật thấy anh Thao nói bảo phim Bố Già rất hay. Anh vốn không ưa gì giới showbiz mà nay cũng vào khen thì hẳn là không tệ. Mình vào đến rạp rồi quay ra, nghĩ bụng bảo phim có hay đến mức nào thì thời gian này mình cũng không hợp với phim ảnh. Tính hôm nay đi một vòng hồ mà trời lại mưa lâm thâm, nóng ẩm nên ngại lại thôi.  Mình bật lap lên ôm đàn hát một mình, tự mua vui. Hôm trước con bé Dưa nhà bạn Trang ghé công ty. Trang nhờ tư vấn cho cháu vụ học đàn guitar. Mình cũng từng trãi qua thời thơ bé đi học đàn. Hồi đó có động lực rõ ràng, mình thích một bản nhạc tên là Fandanguillo và quyết học bằng được. Thế nên sau ba tháng thì lớp học còn mỗi mình và mình là thằng duy nhất tốt nghiệp dù chơi cũng chỉ dưới tầm nghiệp dư thôi nhưng