Boris đưa cho tôi cái USB xong thì bác đi rót cho tôi cốc nước lọc. Bác hỏi tôi uống Coca không, tôi bảo chỉ cần nước thôi, bác lại hỏi mày có uống đá không, tôi bảo không. Tôi ngồi xuống cắm cái USB vào máy, USB bị một con virus set lại thuộc tính tất cả các thư mục và làm chúng ẩn hết đi. Tôi gõ một câu lệnh cmd ngắn rồi ngồi đợi. Boris ngồi xuống, duỗi hai chân một cách thoải mái. Bác ngáp một cái mỗi khi nói xong môt câu dài hoặc hai câu ngắn. Nhịp độ là thế. Nhìn rất chán đời. Bác giải thích do đêm qua về muộn, sáng phải đi gặp nha sỹ và đưa con mèo đi phòng khám từ sớm nên thiếu ngủ thôi. Tôi kể cho bác về tình hình của tôi, của cơ quan cũ rồi nhiều chuyện khác. Bác vẫn như mọi lần, bắt đầu nói thì không ngừng được. Tôi nghe chăm chú vì cảm thấy sau này sẽ không còn dịp nào nữa. Tuần sau bác sẽ bay nửa vòng trái đất về đảo của bác. Tôi bắt đầu hình dung một ông già tóc trắng, dáng đậm ngồi dọc bờ biển nhìn xa xăm mỗi chiều rồi. Tôi hỏi bác có kế hoạch gì ở đó không, bác bả...
1. Chỗ làm có một dự án làm trang trại ngay ngoại thành Hà Nội. Tôi trót ngồi nghe buổi thuyết trình thành ra "được" mời đi thực địa kiêm cửu vạn. Tôi không đi xe máy nên hẹn năm rưỡi sáng sẽ có một em nhân viên qua đón. Tôi thức từ hai giờ sáng, đến chỗ hẹn trước mười phút, đợi thêm 30 phút mà chả thấy em đâu. Lúc đó tôi nghĩ bụng, thôi đợi anh mày đi làm chính thức, anh sẽ chỉnh cả lũ chúng mày về mặt thời gian sau. Thật tình tôi cũng còn chưa nhớ hết tên hết mọi người, một số còn chưa gặp vì các bạn ấy đi dự án suốt, thi thoảng mới tạt qua văn phòng. Buổi hôm nay tôi muốn đi cũng để dần làm quen với mọi người. Thằng em rốt cuộc cũng tới, nó bảo do quên đồ nên phải chạy lại về nhà lấy nên đến trễ. Hai anh em tới văn phòng gặp thì gặp bé Oanh đang đợi, lát sau bạn phó giám đốc tên Vân cũng vừa tới. Bạn mời mình ăn xôi, còn dặn, ăn đi không lát nữa đói chịu không thấu. Hồi ngồi trong văn phòng, mấy đứa em đều có cảm tình với Vân, bảo tôi là chị ấy dễ chịu nhất công ty. Hôm na...
Comments
Post a Comment