1. Nghe nhạc cổ điển, cố nghĩ xem đoạn nào là chủ đề, đoạn nào là đoạn phát triển, đoạn nào là nhắc lại. Hoặc nghe bè trung, bè trầm (đừng để ý đến bè cao, thường là bè giai điệu). Để đầu óc hoạt động một tí sẽ đỡ thấy nhàm, còn nói như anh gì người Pháp là Tôi tư duy là tôi tồn tại chứ không phải ăn hại, kiểu thế. 2. Chơi nhạc (nếu bạn biết) và nghĩ về một thứ đang băn khoăn. Thường sẽ ra những kết quả bất ngờ. Có thể thay chơi nhạc bằng những thứ khác sửa xe, tưới cây, sắp lại đồ đạc, vân và mây mây. 3. Đọc sách/ xem phim: Ai cũng làm được. 4. Dọn nhà: Việc này hơi khó khăn lúc khởi đầu, nhưng xong rồi thì nó rất đáng. Nhìn cái nhà gọn gàng sạch đẹp, giá sách hết bụi, cốc chén nằm yên trong chạn thì thấy đời vui vẻ hơn nhiều. 5. Giải toán cấp 1,2: Hay phết đấy. 6. Khi các cách trên mà không hiệu quả hoặc bạn không muốn làm thì có thể làm theo mình, đó là nhắn cho sếp là hôm nay em nộp báo cáo.
Mặc dù công ty của tôi là một trong những công ty phần mềm có quy trình làm việc hiệu quả và chuyên nghiệp nhất thì vẫn không tránh khỏi việc đôi khi có những buổi họp hay thuyết trình không cần thiết. Những lúc như thế tôi tự cho phép đầu óc mình lơ đãng ở đâu đó bên ngoài cửa sổ. Tôi nhớ tới thằng nhóc không muốn đến trường trong sách của Orhan Pamuk. Tôi nghĩ về ngày đón một đứa bạn trở về ở sân bay. * Cô bé hỏi tôi "Làm người lớn có mệt không anh?" Tôi đang đứng ở sân bay ngước nhìn bầu trời đêm. Những vệt sáng vút qua bầu trời như sao chổi. Tiễn đưa hay chờ đợi một ai đó làm tâm trạng tôi rối bời. "Em cứ sống như chính mình, không cần bận tâm tới những chuyện khác đâu" Tôi trả lời thế hoặc nghĩ mình đã nói thế dù biết điều đó là không thể. * Hà Nội mưa, không phải mưa như trút mà là những cơn mưa nhẹ, an ủi chứng quên của tôi. Hôm qua tôi thiếp đi lúc nào không biết. Sáng ra thì đầu óc trống trơn, không biết mình đã đọc cái gì trước chìm vào giấc ngủ. Sá...
Sáng nay khi bước ra khỏi nhà với tâm trạng vui vẻ, bởi trời Hà Nội rất đẹp. Nhìn những cơn gió xoáy thổi tung đám bụi giấy lẫn lá cây ở sân chung cư làm tôi ái ngại thay cho chị lao công. Tôi chưa có dịp nào cảm ơn chị đã giữ cho xung quanh mình sạch sẽ bao lâu nay. Tôi nhìn chị cười, còn chị thì ngơ ngác chả hiểu gì. Có khi chị còn nghĩ chắc mình có vết nhọ trên mặt. Tôi đi xe bus của công ty. Xe to nhưng đi khá nhanh. Cũng ngần ấy người, qua từng ấy tháng năm ngồi chung xe với nhau nhưng hầu như tôi chưa chuyện trò được với ai. Phần vì ai cũng bận theo đuổi những ý nghĩ riêng, phần vì smartphone, tiên sư! Tôi ấn tượng với một bạn chân đi cà nhắc, có vẻ như bạn là một dev Java, tôi đoán thế thôi. Bạn là người vui vẻ, tôi chưa thấy bạn nhăn nhó bao giờ, bạn không ngáng đường ai, có lẽ biết mình đi chậm nên bạn thường đợi mọi người xuống hết mới xuống theo. Chỗ tôi làm có một rừng tre nhỏ bao quanh lối đi rất đẹp. Sau này mà không làm ở đây nữa thì chỗ này sẽ làm tôi n...
Comments
Post a Comment